Khi mới lên 2 tuổi, Ngọc bị ốm và sốt cao, để lại di chứng là những cơn rung giật toàn thân bất chợt. Cuộc sống của Ngọc từ khi đó đã thay đổi hoàn toàn. Việc giao tiếp và thực hiện các hoạt động sinh hoạt hàng ngày trở nên khó khăn hơn rất nhiều đối với Ngọc. Cô nói lắp bắp và không tròn tiếng, hai tay cũng khó cầm, nắm đồ vật vì hay bị run.
Khi Ngọc lên 6 cũng là khi cha cô qua đời, để lại mẹ và người anh trai gánh vác mọi việc trong gia đình. Tuổi thơ của Ngọc phần lớn chỉ quẩn quanh trong ngôi nhà nhỏ bởi cô không có nhiều bạn bè. Cô cũng ít khi ra khỏi nhà, bởi mỗi lần ra ngoài Ngọc đều cần mẹ đi cùng giúp đỡ. Tuy vậy, ngay từ khi còn nhỏ, Ngọc đã biết thương mẹ phải vất vả làm ruộng, bán rau để nuôi hai anh em ăn học. Cô đã bắt đầu ước mơ về một tương lai tươi sáng, mong mỏi có cơ hội được đóng góp và trợ giúp cho gia đình mình.
Năm 22 tuổi, Ngọc lần đầu cùng mẹ tham gia vào buổi sinh hoạt hàng tháng của Nhóm tự lực Người khuyết tật huyện Quảng Hòa. Được hỗ trợ bởi ChildFund, những buổi sinh hoạt này trang bị cho người khuyết tật và cả những người chăm sóc những kỹ năng và nguồn lực cần thiết để họ có thể trở thành những thành viên tích cực trong cộng đồng. Qua buổi sinh hoạt này, Ngọc đã tìm thấy những người có hoàn cảnh tương tự với mình để chia sẻ về những trải nghiệm, niềm vui và khó khăn trong cuộc sống. Bà Ri – mẹ của Ngọc cũng đã tham gia các buổi tập huấn về quyền của người khuyết tật để hiểu rõ hơn nhu cầu của con gái và chăm sóc Ngọc tốt hơn.
Ngọc trong một buổi sinh hoạt của Nhóm Tự lực Người khuyết tật
Chỉ sau vài buổi sinh hoạt cùng Nhóm Tự lực, bà Ri đã nhanh chóng thấy được những thay đổi tích cực ở Ngọc. Càng tham gia nhiều hoạt động, Ngọc càng trở nên tự tin và mạnh dạn hơn trong việc bày tỏ quan điểm và thực hiện các công việc nhà. Khi ấy, Ngọc đã quyết tâm vượt qua mọi rào cản và làm chủ cuộc sống của bản thân, bắt đầu bằng việc tự chủ về tài chính.
Tham gia vào mô hình hỗ trợ cải thiện thu nhập cho người khuyết tật thuộc dự án “Quyền học tập của em”, Ngọc đã được tập huấn về cách nuôi gà. Trong số 50 con gà Ngọc mua khi mới bắt đầu, chỉ một nửa được bán và tiêu thụ, thế nhưng Ngọc cho rằng điều quý giá nhất chính là cơ hội được học hỏi và đồng hành cùng những người đồng cảnh. Cô cũng đã được truyền thêm cảm hứng để bắt đầu hành trình khởi nghiệp của riêng mình. Ngọc tiếp tục thuyết phục mẹ để nuôi một con trâu trong gia đình và nhanh chóng kiếm được lợi nhuận. Thế nhưng ước mơ của Ngọc không dừng lại ở đó.
Ngọc luôn mơ ước có một chiếc xe điện ba bánh để có thể tự do đi lại. Lúc đầu, Ngọc không được mẹ và anh trai ủng hộ vì lo sợ Ngọc tự đi không an toàn. Bằng số tiền tự tay kiếm được, Ngọc đã mua chiếc xe mơ ước và tự tập lái. “Mình phải quyết tâm hơn. Thất bại là cần phải làm lại”, Ngọc tự nhủ. Sau vài ngày, Ngọc đã điều khiển chiếc xe thành công trước sự ngạc nhiên của gia đình và làng xóm.
Ngọc và chiếc xe điện ba bánh mơ ước của mình
Trong năm 2023, với sự hỗ trợ từ dự án, Ngọc tiếp tục mua 100 con gà và 20 con vịt để nuôi và bán trước Tết. Cho đến nay, cô đã bán thành công gần như toàn bộ số gà của mình và đang ấp ủ nhiều kế hoạch mới. Ngọc cho biết cuộc sống của gia đình cô đã cải thiện hơn rất nhiều: “Ngọc cùng mẹ nuôi thêm 9-10 con lợn, nuôi gà, vịt. Mấy năm nay nhà trồng mía bán cho nhà máy đường Phục Hòa nữa nên điều kiện sống đã tốt hơn”.
“Bây giờ Ngọc ham làm lắm, nó nghĩ ra nhiều việc như nuôi thỏ, trồng cây, bán gấu bông, bán cafe”, bà Ri nói. “Tôi mong những người khuyết tật như Ngọc có công việc để có thể nuôi sống bản thân mình”.
Ngọc cũng mong ước có thể giúp đỡ những người khuyết tật khác tại quê hương. Giờ cô đã là một trong bốn đầu mối người khuyết tật ở xã Tự Do, phụ trách cung cấp thông tin cho các hộ có người khuyết tật về các chính sách, luật pháp và quyền liên quan cũng như thu thập ý kiến của họ để hỗ trợ các hoạt động dự án trở nên hiệu quả, phù hợp với nhu cầu của cộng đồng hơn.